“Đứng đầu trong top 13 bãi biển hoang vu và hấp dẫn nhất quả đât”. Nhắc về Phú Quốc luôn là những mỹ từ và thán tụng như thế. Chúng tôi cũng vậy, chưa biết tới Phú Quốc nhưng đã chuẩn bị trong chính mình hình ảnh một Phú Quốc hùng vĩ trước chuyến đi.
Nhưng khi đặt chân tới vùng đất này, chúng tôi lại nghĩ, hay là cùng nhau đi đến những vùng miền ốm, cùng xẻ dọc các con đường nơi đây, cùng khám phá những gì ít người nào biết đến, cùng chạm chán những loài người tảo tần nơi này. Vì ngao du với chúng tôi ko phải là những phút chốc trải nghiệm, mà là những giây lát thưởng thức và đắm bản thân, thở từng hơi thở của nhân loại và văn hoá từng nơi đặt chân tới.
Thay vì vận động bằng taxi thì chúng tôi quyết định sẽ đi xe máy khắp cả Phú Quốc, tự bản thân mua trục đường bằng phiên bản đồ giấy hay hỏi người địa phương.
Đã lạc con đường không ít lần, nhưng nhờ đó bạn bè tôi mới tò mò ra những cung đường đẹp như tranh vẽ, hùng vĩ không thua bất kỳ nơi nào.
Những thưởng thức bạn nhận lại sẽ đa dạng hơn những gì bạn chờ mong số đông đấy.
“Những điều lôi cuốn nhất, những nhân tố chân thật nhất luôn diễn ra bên lề những con đường bạn đi”. Người ta vẫn thường nói vậy.
Đừng lướt đi với tốc độ cao quá, đi cùng chúng tôi để thấy dưới những chân cầu, cạnh bên những vỉa hè nơi đây là cả “một cuộc sống”, là cả một nền văn hóa sông nước, là những bến tàu, là những làng chài nhỏ xíu tẹo, là những loài người vẫn đang mưu sinh hàng ngày…
… Là những yếu tố bạn sẽ không ngờ đến, là những nỗi niềm sẽ làm bạn phải suy ngẫm, là nơi người ta hàng năm xây lại những cây cầu bị bão cuốn đi, là nơi có người cha đờ đẫn buông câu nói “chỗ này có gì đâu để chụp, có điều kiện kinh tế eo hẹp đến vậy và cũng sẽ chẳng khách hàng nào đon đả đâu”.
Cũng nhờ lạc tuyến đường mà bè đảng tôi tìm được 1 làng chài có điều kiện kinh tế eo hẹp để quyết định làm 1 yếu tố gì đó nhỏ nhắn cho những trẻ con nơi này, nơi nước ngập 3 lần 1 năm, nơi người ta từ lâu không còn định nghĩa gì khác ngoài kiếm sống, đủ ăn.
Nếu muốn biết những bãi hồ cát trắng trứ danh của Phú Quốc, bạn có thể dễ ợt kiếm tìm trên bất cứ dụng cụ tin tức nào. Nhưng giả dụ muốn nghe kể thêm về những nơi ít người đặt chân tới, những bãi dài hoang vu và nhỏ bé thì theo chân chúng tôi tò mò nào.
Đừng quá bất ngờ khi bạn không kiếm tìm được trên mạng về Phú Quốc những khung cảnh như thế này, vì chính chúng tôi cũng chỉ vô tình phát sinh ra khi quyết định băng vào đoạn đường rừng giữa lộ trình của lực lượng, và rồi thì mọi thứ thành lập ra trước mắt - đẹp đến ngỡ ngàng.
Ở đây còn có hẳn 1 sân bóng chuyền tự dựng, qua loa nhưng lại tuyệt cực kì, chúng tôi thậm chí đã dừng lại chơi 1 trận trước khi tiếp tục hành trình của chính mình.
Nhờ một chủ thuyền ốm, thế là chúng tôi lại được đưa ra những bãi tắm ngay giữa biển, hoang vu không một bóng người và cũng mênh mông tới ngợp. Gần như chỉ có được khi bạn chấp nhận bỏ lại sự bình yên để trải nghiệm những thách thức. Đó có thể là một không may, nhưng cũng có thể đó là một thời cơ tuyệt vời để hưởng thụ.
Phú Quốc nổi trội nhất có nhẽ là những cảng tàu, những bè nuôi trồng hải sản và những cánh đồng biển tiêu ngút ngàn. Nó làm nên một Phú Quốc không lẫn tham gia đâu, làm nên một đời sống khác biệt, và một nền văn hóa công trạng trứ danh.
Có lẽ cuộc sống nơi đây gắn liền với biển lớn và những con tàu, các thế hệ và các mảnh đời đều được những con sóng nuôi lớn.
Những bè tàu nuôi trồng thủy sản như một cuộc sống thu tí hon, vừa là nhà vừa là nơi mưu sinh. Mọi thứ cứ tương tự, trẻ nhỏ bé vui đùa, những chú chỏ chạy khắp nơi và công tác thì cứ tiếp tục.
Mỗi ngày có hàng trăm chuyến đò chạy qua lại những bè tàu và thuyền tấn công cá để mua bán trao đổi.
Tảo tần và hối hả, nhường nhịn như cuộc sống ở đây không có điểm dừng…
Nhất thời xa tiếng sóng hồ, chạy ngược về phía Bắc, băng qua những ngọn núi để thấy Phú Quốc không chỉ có những con sóng. Hồ tiêu nơi đây nhiều người biết đến không đâu ngon bằng. Đừng sợ lạc giữa mê cung bạt ngàn này, vì những chú chó Phú Quốc sẽ dẫn đường cho bạn.
Để nói về loài người của miền đất này có nhẽ sẽ nói mãi không hết được, mọi thứ về họ đều nhẹ nhàng và bình dị, gần cận và thật tình. Chúng bản thân cứ như thể những đứa con về nhà, được chào đón hết lòng và rét mướt.
Bạn nhân thức người nào sẽ kể bạn nghe những vấn đề về hồ cả chân thực nhất không. Hãy đi theo những loài người này ra khơi, để nhân thức những vấn đề không trang báo nào từng nói, để cảm kiếm được cuộc sống nơi này còn trăm nghìn điều đẹp có, xấu có, vui cười có và đắng cay cũng có.
Nhưng ánh mắt của tụi nhỏ xíu sẽ cho bạn thấy cuộc sống khó khăn không tắt đi những tâm hồn nghiệp dư. Chỉ cần những niềm vui bé xíu, những món vàng, một vài ba cái bánh và những loài người mới tới cũng sẽ khiến cho chúng mải miết trong sự hồn nhiên, không chút ngại ngùng, không chút che dấu. Như một người nhà, như một người em.
Không chỉ đơn giản là du lịch và tò mò, chúng tôi luôn muốn đó sẽ là một dấu ấn, sẽ là một kỷ niệm thật đẹp dù nhỏ bé, để chúng tôi mỉm cười khi nhớ về một hành trình đầy những bất thần của tuổi trẻ.
Trích 1 nhiều phần kinh phí chuyến đi và tiền túi, để đổi lại chúng tôi mang đến 1 cái gì đó cho những loài người nồng ấm nơi đây, không to đùng, nhưng là đông đảo những gì số đông chính mình có.
Và thế là không một phút giây phân vân, chúng tôi dừng xe và xin phép được mang cho các em một đêm Trung thu đúng nghĩa, có lồng đèn và có những món vàng, và còn có cả thương cảm.
Chỉ trong 10 phút và lượng trẻ con những làng quanh đó ùa về khiến cho chúng tôi mê man, đã có lúc thật sự áp lực và lo sợ rằng chính mình không thể đơn vị cũng như giữ vững nổi, nhưng nhìn những nụ cười này mà xem, cả của các em và của cả những cô chú trong làng, chúng tôi phải tự vấn cố gắng thêm rộng rãi nữa để hoàn thành bữa tiệc ốm này thật vừa đủ.
Đa số mọi người trong làng bắt tay cùng nhau làm cho. Nếu ở đó và chứng kiến những đôi chân nai lưng chạy trên bùn chỉ để lấy cho chúng tôi vay cây búa, nhìn những chú lớn tuổi cắm cọc cho chúng tôi và những đôi tay nhỏ bé cố nhón gót treo lồng đèn - hẳn bạn sẽ không còn nhân thức mỏi mệt là gì, vì chúng tôi đã thực sự cùng nhau làm cho nên một điều tuyệt đẹp.
Tôi sẽ kể cho bạn đông đảo những gì đang ánh lên trong đôi mắt này. Vì chúng tôi đã cùng đứng đó, nhìn những thú vui này sáng bừng lên… Có lẽ chúng tôi đã truyền được một ngọn lửa gầy, một tí ấm áp từ những trái tim tuổi trẻ của chúng tôi tới nơi này.
Có lẽ 4 ngày là không đủ để trải nghiệm hết những món ngon trên hòn đảo xinh đẹp này. Và ẩm thực Phú Quốc không thực thụ đặc biệt hay nổi trội nếu không kể tới hải sản tươi sống. Giá cả cũng là 1 điều nêu chú ý khi tới Phú Quốc vì nhàng nhàng món ăn ở đây khá đắt đỏ ví như so với mức sống.
Được coi như “quốc hồn quốc túy” của vn, nhắc đến nước mắm, chắc hẳn người nào người nào cũng nghĩ ngay tới thị xã đảo Phú Quốc. Nghề đóng gói nước mắm ở Phú Quốc đã trên 200 năm tuổi. Nước mắm Phú Quốc là item đoàn kết giữa quá trình công phu tường tận nhưng cũng đầy sức sáng tạo của ngư dân nơi này với nguồn cá cơm phú quý của vùng đại dương đảo. Nước mắm Phú Quốc khiến cho trong khoảng 2 chất liệu chính làm nó trở thành đặc biệt, đó là: cá cơm tươi và muối hồ. Khác lạ, muối để làm nước mắm phải lấy muối trong khoảng miệt Bà Rịa Vũng Tàu, giúp giữ độ tươi của cá, mắm lên không có mùi khó tính.
Ngay sau khi kéo cặp mạn thuyền, cá sẽ được chọn lựa lọc và rửa sạch sẽ với nước hồ, ướp muối theo tỷ lệ 3:1 (3 cá một muối). Sau đó, cá đã ướp muối hay còn gọi là chượp - sẽ đưa về nhà hậu sự và ủ trong hàng dãy săng gỗ dên dên lớn, gia cố bằng những sợi "dây" to khiến cho bằng cây mây rừng. Bí quyết khiến này tuy phải nhẫn nại đợi một thời điểm rất dài, 9-12 tháng nhưng lại làm cho chượp chín dần, thiên nhiên.
Chắc chắn, ba chàng trai chúng tôi - đến từ ba miền non sông, sẽ nhớ mãi vị đặm đà béo ngậy của đĩa cơm cừu ghé hay đặc sản gỏi cá trích chẳng thể không thử đến trong buổi tối trước tiên khi vừa đặt chân đến Phú Quốc. Chẳng nhân thức do cơm ngon hay do cả buổi chạy đôn chạy đáo tổ chức trung thu cho các bé xíu ở Cửa Cạn?
Theo lời chỉ dẫn của chị lễ tân, chúng tôi quyết định lựa chọn ăn những món "đô thị" được đóng chai và thông minh dưới bàn tay của những ngư dân nơi đây: bánh canh chả cá, mì sủi cảo hoành thánh, bún mắm, bún riêu, hủ tíu tôm mực,...
Mặc dù văn hoá ẩm thực Phú Quốc có phần kém phong lưu và đơn điệu hơn các nơi khác. Tất nhiên ví như đã có cơ hội tới đây, đừng bỏ lỡ những chiếc xe bán hàng rong dọc những con đường lớn bé xíu trong đô thị, bạn sẽ bắt chạm mặt những món "street food" vừa lạ mà vừa quen: bánh mì bò viên nướng, bánh mì bò lá lốt,...
Hay những xe bánh bao nghi chết giấc khói giữa trời mưa gió. Note lại những quán mà Highway recommend cho bạn nhé.
Tham khảo thêm: Máy bơm đẩy cao
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét