Theo thống kê mới nhất của Tổng Công ty Tuyến đường sắt vietnam (VNR), toàn hệ thống tuyến phố sắt quốc gia có 1.514 các con phố ngang hợp pháp, trong đó, có 641 đường ngang có người gác, 366 tuyến đường ngang có cảnh báo tự động (bằng chuông, đèn trước khi tàu đi qua), 507 con đường ngang có đại dương báo.
Các con phố ngang tự phát do dân tạo dựng để đi qua tuyến đường sắt. (Ảnh: Lâm Khánh/TTXVN)
Dường như đó, cả nước còn 4.302 lối đi dân sinh, đường ngang tự phát do dân tạo dựng để đi qua trục đường sắt. Cộng với số tuyến phố ngang cảnh báo bằng đèn, còi tín hiệu, biển báo nêu trên, số điểm giao cắt với con đường sắt không có người gác lên đến 5.165 điểm.
Ông Đoàn Duy Hoạch, Phó Giám đốc điều hành Tổng công ti Trục đường sắt Việt Nam, cho biết để duy trì một con đường ngang cần có 3-5 công nhân thay ca nhau 24/24 giờ. Lương bổng, chi phí điện, nước... cho trạm gác chắn trung bình 600 triệu đồng/năm/trạm.
“Chính vì chi tiêu cao nên không thể tuyến phố ngang nào cũng có gác chắn," ông Hoạch cho nhân thức. Cũng có trường phù hợp địa phương, tư nhân, cộng đồng tự phát lập, điều hành rào chắn nhưng các trạm này nằm ngoài danh sách các rào chắn phải sắp xếp người gác chắn chính thức.
Để giải quyết tình trạng này, Bộ Giao thông Vận vận chuyển chỉ huy Tổng tổ chức kinh doanh Trục đường sắt vn lập khoảng 600 cần chắn và dàn chắn không người điều khiển. Nhưng theo ông Đoàn Duy Hoạch, tới nay mới lắp được gần 100 điểm do việc giám định kĩ nghệ cửa chắn không người điều khiển chưa dứt và thiếu vốn triển khai.
Có thể bạn quan tâm: Máy bơm nước
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét